Hành trình luyện Ielts của tôi!
Luyện thi Ielts là một khái niệm quen thuộc, mà hầu hết các si tử muốn đi du học đều biết. Trong bài viết này, mình sẽ đề cập chủ yếu đến cái “mất” khi luyện thi không đúng cách – điều mà mình đã trải qua. Từ đó, giúp các bạn có thể phát hiện và phòng tránh.
Để bắt đầu, mình sẽ phân loại sĩ tử ôn luyện thành các mức như sau:
- Mức 1: “Từ 0 đến biết 1 ít”. Ở mức này, bạn “mất gốc” tiếng Anh, hoặc chỉ biết vài mẹo để đi thi làm đủ 5 điểm.
- Mức 2: Biết thuần thục về ngữ pháp tiếng Anh, viết được một bài không sai lỗi ngữ pháp nào.
Vậy cách họ thường dùng để ôn luyện là gì?
- Với các bạn mức 1: có 2 hướng, hướng 1 là đi học để lên mức 2; hướng 2 là đi học tại trung tâm chuyên luyện thi IELTS để học mẹo, học để thi.
- Với các bạn mức 2: cũng có 2 hướng, hướng 1 là tự học, hướng 2 là đi học trung tâm.
Mình hai năm về trước (giai đoạn 1) ở mức 1, đi theo hướng 1. Sau 1 năm (giai đoạn 2) thì lên mức 2, rồi đi theo hướng 2. Và giờ, nhìn lại thì mình đã đúng ở giai đoạn 1, còn giai đoạn 2 là sai lầm hoàn toàn.
Nếu bạn nào có khởi đầu như mình: từ “mất gốc” đi lên thì nên làm theo mình ở giai đoạn 1. Khi bạn chưa biết gì nhiều về tiếng Anh, hoặc biết nhiều nhưng không biết là đúng hay sai (thường là do hậu quả của 12 năm học từ cấp 1 đến cấp 3), thì theo mình English Anh Thầy là lựa chọn đúng đắn. Nơi ấy không cho mình kiến thức tiếng Anh mà cho mình cái nền tảng vững chắc để dựa vào, để tự học, và để tự tin là mình "đã làm chủ tiếng Anh".
Giai đoạn 2: sau khi có nền vững, mình tính đi học trung tâm nào đó đắt một chút, nhưng có đầu ra cao khoảng 7.5+. Nhưng sau khoảng 2 tháng miệt mài, chỉ học những gì liên quan đến IELTS, làm tất cả bài tập trong bộ Cambridge. Mình đã kiệt sức, mệt mỏi… Và quan trọng hơn, nó khiến mình thấy sợ. Sợ ngày nào ngủ dậy cũng phải đối mặt với một đống bài tập, từ mới, cấu trúc câu cần học thuộc, học tủ. Niềm yêu thích nhen nhóm của mình với tiếng Anh dần dần lụi tắt.
Đến lúc đó, mình biết mình phải thay đổi. Xem lại rốt cuộc đích đến cuối cùng là gì. Và mình đã tìm ra: “học dần thấm lâu” mới là hiệu quả nhất.
Học tiếng Anh thực ra cũng là một nghệ thuật, “học và cảm nhận” sẽ hiệu quả và thực tế hơn nhiều là chỉ học, và nhồi nhét. Nếu mình có thể truyền vào cái “sự học tiếng Anh” một niềm yêu thích, nho nhỏ thôi, thì có lẽ mình sẽ đi xa, nhanh và sâu hơn người khác nhiều lần.
Đây là những chia sẻ thật từ những gì mình đã trải qua, và đã thấy. Hi vọng sẽ có ích cho các bạn.
Chúc các bạn thành công trong con đường “luyện thi tiếng Anh”.
- Mức 1: “Từ 0 đến biết 1 ít”. Ở mức này, bạn “mất gốc” tiếng Anh, hoặc chỉ biết vài mẹo để đi thi làm đủ 5 điểm.
- Mức 2: Biết thuần thục về ngữ pháp tiếng Anh, viết được một bài không sai lỗi ngữ pháp nào.
Vậy cách họ thường dùng để ôn luyện là gì?
- Với các bạn mức 1: có 2 hướng, hướng 1 là đi học để lên mức 2; hướng 2 là đi học tại trung tâm chuyên luyện thi IELTS để học mẹo, học để thi.
- Với các bạn mức 2: cũng có 2 hướng, hướng 1 là tự học, hướng 2 là đi học trung tâm.
Mình hai năm về trước (giai đoạn 1) ở mức 1, đi theo hướng 1. Sau 1 năm (giai đoạn 2) thì lên mức 2, rồi đi theo hướng 2. Và giờ, nhìn lại thì mình đã đúng ở giai đoạn 1, còn giai đoạn 2 là sai lầm hoàn toàn.
Nếu bạn nào có khởi đầu như mình: từ “mất gốc” đi lên thì nên làm theo mình ở giai đoạn 1. Khi bạn chưa biết gì nhiều về tiếng Anh, hoặc biết nhiều nhưng không biết là đúng hay sai (thường là do hậu quả của 12 năm học từ cấp 1 đến cấp 3), thì theo mình English Anh Thầy là lựa chọn đúng đắn. Nơi ấy không cho mình kiến thức tiếng Anh mà cho mình cái nền tảng vững chắc để dựa vào, để tự học, và để tự tin là mình "đã làm chủ tiếng Anh".
Giai đoạn 2: sau khi có nền vững, mình tính đi học trung tâm nào đó đắt một chút, nhưng có đầu ra cao khoảng 7.5+. Nhưng sau khoảng 2 tháng miệt mài, chỉ học những gì liên quan đến IELTS, làm tất cả bài tập trong bộ Cambridge. Mình đã kiệt sức, mệt mỏi… Và quan trọng hơn, nó khiến mình thấy sợ. Sợ ngày nào ngủ dậy cũng phải đối mặt với một đống bài tập, từ mới, cấu trúc câu cần học thuộc, học tủ. Niềm yêu thích nhen nhóm của mình với tiếng Anh dần dần lụi tắt.
Đến lúc đó, mình biết mình phải thay đổi. Xem lại rốt cuộc đích đến cuối cùng là gì. Và mình đã tìm ra: “học dần thấm lâu” mới là hiệu quả nhất.
Học tiếng Anh thực ra cũng là một nghệ thuật, “học và cảm nhận” sẽ hiệu quả và thực tế hơn nhiều là chỉ học, và nhồi nhét. Nếu mình có thể truyền vào cái “sự học tiếng Anh” một niềm yêu thích, nho nhỏ thôi, thì có lẽ mình sẽ đi xa, nhanh và sâu hơn người khác nhiều lần.
Đây là những chia sẻ thật từ những gì mình đã trải qua, và đã thấy. Hi vọng sẽ có ích cho các bạn.
Chúc các bạn thành công trong con đường “luyện thi tiếng Anh”.
0 nhận xét: